[ Nhật ký đã che giấu ]
Anh nhớ em
Nhớ nụ cười
Nhớ ánh mắt,Nhớ cả bờ môi
Nhớ bước chân kiêu xa gót ngà
Nhớ tất cả những gì là của em
Và anh thầm ước...
Anh sẽ như là chiếc gương
Để được em soi
Được em ngắm ngay khi thức dậy
Và anh thầm ước...
Anh sẽ như là chiếc son môi
Để được em bôi
Ôi hạnh phúc với anh chỉ có thế
Và anh thầm ước giống chiếc bóng được bên em đi khắp nơi
Anh ước là ánh trăng để chiếu soi lối em về
Anh ước chỉ có thế, Mãi bên em người ơi
Tình yêu anh giành cho em
Và anh còn ước giống chiếc gối được em ôm trong giấc mơ
Anh hứa sẽ giữ mãi tình cảm kia của riêng mình
Anh ước chỉ có thế, Miễn sao em được vui
Với anh...
Không gì có thể thay thế em.
Bài từ trong "Xạ điêu anh hùng truyện"
牡丹含露真珠顆
美人折向庭前過
含笑問檀郎
花強妾貌強
檀郎故相惱
須道花枝好
一向發嬌嗔
碎挼花打人
Mẫu đơn hàm lộ chân châu khoả
Mỹ nhân chiết hướng đình tiền quá
Hàm tiếu vấn đàn lang
Hoa cường thiếp mạo cường
Đàn lang cố tương não
Tu đạo, hoa chi hảo
Nhất hướng phát kiều sân
Toái noa hoa đả nhân
Mẫu đơn hé nở như những viên ngọc chân châu
Người đẹp ngắt hướng qua trước sân
Cười nụ hỏi người bạn tình
"Hoa xinh hay dung mạo thiếp xinh ?"
Người bạn tình làm ra vẻ ảo não
Rồi nói: "Cành hoa đẹp"
Người đẹp khẽ nổi giận
Vò nát hoa ném người
Nản kèo con ghệ này luôn
Túy hoa âm ca
Thúy điểu tị hàn quy Giáng hiên
Bi tình như mộng mộng như yên
Mi gian ngưng hận hoài tiên tử
Nguyệt hạ cuồng ca ẩm ngọc tuyền
Phong diệp lạc hồn xao độc ảnh
Liên hoa hưởng điệp vọng sầu miên
Xuân tiêu ngã thính phương phong túy
Lệ khấp ngân hà tinh mãn thiên
*****************
Cánh chim màu biếc đi tránh rét nay đã về lại Giáng Vân hiên.
Mối tình buồn như một giấc mộng, mà mộng vốn là sương khói.
Nỗi hận ngưng tụ dưới nét mi để nhớ nàng tiên nữ.
Dưới ánh trăng lại hát khúc cuồng ca, uống nước ngọc tuyền. Lá phong rụng xuống hồn người, làm xao động chiếc bóng cô đơn.
Gót sen hồng khua vang tiếng guốc, vọng lại trong giấc sầu. Đêm xuân ta nghe tiếng khóc của con gió thơm trong cơn say ngây ngất.
Dòng lệ đó phải chăng là cả một thiên hà sao đang lấp lánh...
Thái Công mê gỏi chứ gì !
Bá Di lên núi chắc vì rau ngon ?
Tương tư trái đất xoay tròn
Ba trăm vạn kẻ chân mòn tha hương...
Mỏi xem hề rối tục phường
Bước qua thương điếm gác trường lệ xuân
Nay còn tâm tứ thi nhân
Mai treo tình bút đạo gần cổ phong...
Khổng Tử nói "Hiền giả lánh đời có bốn hạng : lánh đời vô đạo, quốc loạn tha hương, không ưa phù hoa giả dối, chán nghe vọng ngữ. Nay có bảy người đi ẩn dật rồi!"
Mới có bảy người đi ẩn dật mà cụ Khổng đã vội than như rứa ! Nay nước ta có mấy triệu ẩn giả, đất nước có nhiều Lỗ quân tử đến như vậy thật là phúc đức từ thuở Hồng Bàng. À, thì ra Khương Tử Nha sống dở đến già vì mê gỏi cá sông Vị, Bá Di chết ngạt vì thèm ăn rau vi ở núi Thú Dương !
Lời cổ nhân, sách thánh hiền đương nhiên phải đúng, lý ra không được có ý nghi ngờ. Nhưng không hiểu tại sao người ta lại cứ khen ngợi những người như Thúc, Bá, Hứa, Sào nhỉ ? Nghiêu có vô đạo đâu mà Hứa phải rửa tai ? Sào còn cao tay hơn, chê bôi cả Hứa mà leo lên cây ở. Nhà Chu thế thiên hành đạo, giấy binh phạt Trụ là đương nhiên, sao Thúc, Bá lại phải chết đói nhỉ ? Thật không hiểu nổi chữ "hiền"...
Suất toái dao cầm phượng vĩ hàn
Tử kỳ bất tại đối thùy đàm
Xuân phong mãn khúc giai bằng hữu
Dục mịch tri âm nan thượng nan!
*************************
Đập nát đàn cầm.......................
Tử Kỳ không trở lại thì đàn với ai!
Thế giới bao la đều là bè bạn,
Nhưng muốn tìm bạn hiểu mình khó thật khó.
Bồ Đào mỹ tửu dạ quang bôi
Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi
Tuý ngoạ sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi
(Vương Hàn)
**
Rượu quý Bồ Đào đựng trong chén ngọc dạ quang
Đang chuẩn bị uống thì đàn tỳ bà đã giục lên ngựa
Nếu có uống say nằm gục trên sa trường thì xin người đừng cười
Xưa nay có mấy ai ra chiến trận mà có thể trở về được đâu.
****************
Thánh Thi ...Chỉ có 1 chữ Tuyệt
Mỹ nhân quyển châu liêm
Thâm tọa tần nga my
Đản kiến lệ ngân thấp
Bất tri tâm hận thùy.
******************
Người đẹp cuốn chiếc rèm ngọc
Ngồi thật lâu, ủ rũ mày ngài
Chỉ thấy vết nước mắt
Không biết lòng nàng đang giận ai
Sinh ra nên làm đại trượng phu
Chặt ràng buộc , vượt bùn lầy
Khạc nhổ vung vít , quậy phá tơi bời
Núp ở vực sâu , lặng lẽ lên trời
Cưỡi rồng rẽ mây bạc
Rong chơi cùng muôn nơi
Qua Thái Sơn , vượt bể lớn , thở một hơi
Khua nhật bên đông , sờ nguyệt bên tây
Mở toang cửa Thiên môn
Tới chỗ Thượng Đế ngồi
Các tiên ra đón chật đường mây
Kiệu loan xe phụng sáng ngời ngời
Âm thanh ồn ào vang cõi trời
Đòi ăn uống chừ rộn nhà bếp
Không muốn ăn no , no chắc hết
Giữ gìn chẳng để bị chê bai
Sáng giỡn mặt Ngọc Hoàng
Tối ngủ cùng Thiên nữ
Phải ngủ với vài người
Trăm lăn ngàn lật, thở thở cười cười. . .
Sinh đương vi đại trượng phu
Đoạn ky la , xuất nê đồ
Tứ tán hòa nao , nhiễu xúc vô ngu
Mai chi thâm uyên , tiêu nhiên thượng phù
Kỵ long phá thanh vân
Tấn lãm di bát khu
Kinh Thái Sơn , tuyệt đại hải , nhất trường hu
Tây ma nguyệt kính , đông lộng nhật châu
Thượng quát thiên chi môn
Trực chỉ đế sở cư
Quần tiên lai nghênh tắc thiên cù
Phượng hoàng loan điểu xán kim dư
Âm thanh tao tao mãn thái hư
Chỉ ẩm thực hề chiếu bào trù
Thực chi bất ứ ứ bất tận
Sử nhân bất lậu phục bất ngu
Đán đán hiệp ngọc hoàng
Dạ dạ ngự thiên muội
Đương ngự giả kỷ nhân
Bách thiên vi phiên , uyển uyển thư thư . . .
Tại thiên nguyện tác tị dực điểu,
Tại địa nguyện vi tiên lý chi.
Thiên trường địa cửu hữu thời tận,
Thử hận miên miên vô tuyệt kỳ.
Hiếu mỹ là bản tính tự nhiên của con người . Cái đẹp của phái nam ít ... nguy hiểm vì phái nữ tuy cũng thích vẻ đẹp nhưng lại cảm ở cái tài hơn . Người con trai thấy người đẹp thì mê dữ dội , mê vô bờ bến ... nhưng cũng phải nhắm xem sức của mình có " vác " nổi người ta đi trong đời không ? Nếu không thì đừng cố sức !
Một viên ngọc quý tuyệt đẹp chạm trên chuôi gươm của kiếm khách , thiên hạ không dám giật . Viên ngọc đeo ngang lưng của một gã trai làng ra phố , không giật thì người ta cũng tìm đủ mọi cách lừa gạt moi đi mất !
Trừu đao đoạn thủy, thủy cánh lưu
Cử bôi tiêu sầu, sầu cánh sầu .